nhìn Phúc rồi hỏi. “Ừ… Nó nói vậy rồi sao không đi được.” Phúc cười cười, nó đang cố diễn theo lời Phương bàn hôm trước. “Có đi không thì bảo lẹ để còn chốt nè.” Phương nhanh chóng lên tiếng thúc giục. “Đi bao nhiêu người rồi á.” Nương vẫn bình tĩnh hỏi. “Tui dẫn ghệ tui, thằng Đức dẫn ghệ nó, thêm thằng Phúc nữa là năm người.” Phương giơ bàn tay lên đếm. Ánh mắt Nương bỗng dưng sáng rỡ, nghe Phương kể thì rõ ràng là Phúc không đi với ai. “Bạn không định rủ ai theo hả.” Nương vội đưa ánh mắt nhìn